
4 năm đại học rồi cũng kết thúc
4 năm đại học rồi cũng kết thúc (08/2021 – 08/2025)
Bốn năm đại học – một hành trình không quá dài nhưng đủ để đọng lại trong tôi cả một kho ký ức. Từ những ngày chập chững bước chân vào cánh cửa mới của đời sinh viên, bỡ ngỡ và háo hức, đến khoảnh khắc sắp khép lại, mọi thứ như một cuộn phim tua chậm: có tiếng cười, có nước mắt, có cả những khoảng lặng chỉ mình tôi hiểu.
Năm nhất – Bắt đầu giữa mùa dịch
Tháng 8/2021, tôi chính thức trở thành tân sinh viên. Thế nhưng niềm vui ấy vừa kịp nhen nhóm thì dịch Covid-19 bùng phát dữ dội. Ngày nhập học chẳng phải là những hàng cây rợp bóng dẫn vào cổng trường, chẳng có cảnh xếp hàng làm thủ tục hay gặp gỡ bạn bè mới. Thay vào đó, tất cả đều diễn ra qua màn hình máy tính: nhập học online, học online, thi online.
Ngay từ những tháng đầu tiên, tôi đã đăng ký học B1 tiếng Anh, như một lời hứa với bản thân rằng sẽ không để thời gian trôi qua lặng lẽ. Kỳ 2 năm nhất, tôi lần đầu thuê trọ ở cùng một người bạn xa nhà. Chúng tôi ở trong căn phòng nhỏ, dưới sự quản lý của một cô chủ trọ dễ thương, và tôi bắt đầu quen dần với cảnh mỗi cuối tuần lại tất bật về quê, để rồi khi quay lại, trong balo luôn đầy ắp những món mẹ gói ghém: từ hộp đồ ăn, chai nước mắm, cho đến những túi trái cây tươi.
Năm ấy, tôi tham gia team Truyền thông Tây Nguyên và có chuyến tình nguyện “Ngọn gió yêu thương” ở Ea Súp. Lần đầu đặt chân đến vùng đất xa xôi ấy, tôi gặp những gương mặt trẻ thơ tinh nghịch, đôi mắt sáng và nụ cười rạng rỡ. Chuyến đi ấy cho tôi thêm bạn bè, thêm trải nghiệm, và thêm một góc nhìn mới về cuộc sống. Sau đó, tôi rời câu lạc bộ, nhưng ký ức vẫn ở lại nguyên vẹn.
Cuối năm nhất là mùa thi đầu tiên, tuy hơi áp lực, mới mẻ, nhưng cũng là cột mốc đánh dấu tôi đã vượt qua những ngày tháng học online xen offline đầy thử thách.
Năm hai – Trải nghiệm và những chuyến đi
Năm học mới mở ra bằng không khí rộn ràng đón Tân sinh viên 2022. Tôi vừa tham gia các hoạt động vui chơi cùng lớp, vừa làm trọng tài cho một số phần thi. Không lâu sau, kỳ 2 năm ấy, lớp tôi có chuyến đi thực tế ở Bình Định – một hành trình ngắn nhưng đầy ắp tiếng cười, những tấm hình kỷ niệm và những câu chuyện chỉ chúng tôi mới hiểu.
Hè đến, tôi phải “cày” 4 tín chỉ học hè để vượt môn, giai đoạn mệt mỏi nhưng cũng rèn cho tôi tính kiên trì. Khi năm học tiếp theo bắt đầu, tôi đối mặt với những môn chuyên ngành “khó nhằn” như Web nâng cao, Cơ sở dữ liệu, Phân tích thiết kế hệ thống… vừa áp lực vừa thử thách.
Năm ba – Quân sự và những bước đi mới
Kỳ 2 năm ba, tôi tham gia học kỳ quân sự kéo dài 1 tháng. Ở đó, tôi và các bạn cùng lớp sống một cuộc sống hoàn toàn khác: thức dậy sớm, tập thể dục, học bắn súng, huấn luyện đội hình… Những ngày nắng gắt hay mưa tầm tã đều để lại dấu ấn khó quên. Tôi cũng có một hành trình nghiên cứu khoa học đầy kỉ niệm và khép lại với việc cho ra đời chiếc blog Mimi Béo Xù xinh xẻo này.
Cũng trong năm ba, tôi bắt đầu tìm việc part-time. Lần đầu “vác xác” đi phỏng vấn, tôi nhận được công việc nhưng… nghỉ chỉ sau 2 buổi thử việc. Nghe có vẻ hơi hèn và buồn cười, nhưng chính điều đó lại mở ra cho tôi những hướng đi mới, để rồi được bạn giới thiệu cho tôi tìm được công việc hiện tại – phù hợp và ý nghĩa hơn.
Năm tư – Hoàn thiện và vươn ra ngoài
Năm cuối, tôi tập trung hoàn thành các học phần còn lại và bắt đầu phỏng vấn đi thực tập. Tôi trải qua 3 tháng thực tập tại Bình Định, một giai đoạn đầy thử thách nhưng cũng là quãng thời gian trưởng thành vượt bậc. Những câu chuyện, kỷ niệm, và cả sự biết ơn dành cho kỳ thực tập này, tôi đã kể thật chi tiết trong một bài viết riêng.
Sau thực tập, tôi quay lại trường để hoàn thiện báo cáo và bảo vệ Khóa luận tốt nghiệp. Đây là giai đoạn tôi nhìn lại tất cả những gì mình đã đi qua, và tự nhủ: “Mình đã thật sự sống trọn 4 năm đại học.”
Gia tài 4 năm đại học
Với người khác, những điều này có thể nhỏ bé, nhưng với tôi, chúng là cả một kho báu:
-
Tham gia tình nguyện phát quà ở vùng sâu, vùng xa.
-
Đậu B1 tiếng Anh từ năm nhất.
-
Đậu bằng lái xe máy A1.
- 1 lần tham gia thi MOS (Powerpoint 2016).
-
Là tình nguyện viên giải chạy marathon, tư vấn tuyển sinh, hỗ trợ thi đánh giá năng lực và tiếp sức mùa thi THPT….
-
Một lần tham gia nghiên cứu khoa học.
-
Một lần thử sức thi khởi nghiệp (dù dự án fail).
-
Tìm việc part-time, dù khởi đầu lận đận.
-
Có “mảnh tình vắt vai” tưởng không có nhưng cuối cùng vẫn có.
-
Hai lần đăng ký chạy: 1 lần chạy việt dã 1400m và 1 lần 400m quanh sân vận động của trường.
-
Một lần đăng ký xét và đạt danh hiệu “Sinh viên 5 tốt cấp trường”.
-
Tiếc nuối lớn nhất: chưa từng tham gia “Mùa hè xanh” dù đã đậu phỏng vấn.
-
Một lần viết confession gửi admin Tay Nguyen Uni.
- …
(Hơi hèn, do không biết đăng gì nên đăng đại tin tuyển dụng zậy đó, thôi chứ hong dám zô hỏi đặt kèo thuê thật đâu á, thuê xong là cả tháng gặm mì tôm sống lun ấy 🥲🤣🤣🤣🤣)
Những lời cảm ơn
-
Bố mẹ – đặc biệt là mẹ: Người kiên cường, lắng nghe, và luôn ở bên giúp đỡ con. Mẹ chính là động lực để con cố gắng mỗi ngày. Con từng hứa sẽ mang áo cử nhân về cho mẹ, để mẹ không còn buồn vì quá khứ bị cấm đi học và chạm vào áo tốt nghiệp của người khác. Mẹ ơi, áo này là của mẹ, chắc chắn là của mẹ. Con tốt nghiệp cũng là mẹ tốt nghiệp.
-
Bạn cùng phòng Lanh Lợi: 4 năm ở chung, cảm ơn vì đã thông cảm cho tính cách và khả năng nấu ăn hạn chế của mình, chăm sóc khi mình ốm, và lo toan việc nhà.
-
Bạn bè lớp CNTT K21 và hội “Flower shit pig”: Dù ai ở lại, ai rời đi, tất cả đều để lại cho mình những bài học quý giá. Cũng cảm ơn vì đã gồng gánh và giúp đỡ mình để hoàn thành 4 năm đại học này.
-
Các thầy cô:
Cảm ơn cô Trang – cô chủ nhiệm của tôi, người đã để lại trong tôi ấn tượng sâu đậm suốt cả quãng đời sinh viên.
Trân trọng cảm ơn cô Giang – cô giáo hướng dẫn khóa luận tốt nghiệp. Nói cô là “người cứu tôi” cũng không hề quá lời. Trong suốt quá trình làm khóa luận, đặc biệt là khi tôi đi thực tập xa, không thể báo cáo tiến độ đúng nhịp độ như các bạn, cô đã luôn cảm thông, nhẹ nhàng và kiên nhẫn hướng dẫn. Tôi vẫn nhớ như in ngày bảo vệ khóa luận, hôm đó, tôi đã không làm tốt như mong đợi, nhưng cô chính là người đứng ra bảo vệ tôi trước hội đồng. Khoảnh khắc ấy khiến tôi càng tin rằng, lựa chọn cô làm người hướng dẫn là quyết định sáng suốt và đúng đắn nhất trong suốt 4 năm đại học.
Gửi lời cảm ơn đến cô Như – người đã hướng dẫn tôi trong nghiên cứu khoa học. Cô không chỉ giúp tôi định hướng đề tài, mà còn quan tâm, gửi thông báo kịp thời và đưa ra những giải pháp cụ thể mỗi khi tôi gặp khó khăn. Trong giai đoạn làm giấy tờ, vốn là phần tôi dễ bối rối nhất, cô đã hỗ trợ, giúp mọi thủ tục được hoàn thiện đúng hạn.
Tôi cũng muốn gửi lời biết ơn tới thầy Xuân Thắng, thầy Đức Thắng và thầy Thảo, thầy Hải những người thầy đã đồng hành cùng tôi trong quá trình nghiên cứu khoa học và tham gia các hoạt động của ngành. Đặc biệt, thầy Đức Thắng không chỉ hướng dẫn trong chuyên môn mà còn hỗ trợ giới thiệu việc làm cho tôi, một sự giúp đỡ mà tôi vô cùng trân trọng.
Thật sự, tôi không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất gửi đến tất cả các thầy cô – những người đã giúp tôi có được “Mimi” của ngày hôm nay.
Cuối cùng, tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc đến Khoa Khoa học Tự nhiên và Công nghệ – nơi đã chắp cánh cho những ước mơ, truyền cho tôi ngọn lửa đam mê với ngành học, và luôn đồng hành, hỗ trợ sinh viên trong từng chặng đường học tập. Cảm ơn Trường Đại học Tây Nguyên – mái nhà chung đã cho tôi không chỉ kiến thức, kỹ năng mà còn cả môi trường để rèn luyện bản thân, kết nối với bạn bè, thầy cô, và trải nghiệm những điều quý giá của quãng đời sinh viên.
Bốn năm (08/2021 – 08/2025) ở đây không chỉ là một quãng thời gian học tập, mà còn là hành trình tôi lớn lên, học cách kiên trì, biết sẻ chia, và nuôi dưỡng những ước mơ cho tương lai. Dù đi đâu, tôi vẫn tự hào là một phần của Đại học Tây Nguyên – nơi đã đào tạo, định hướng và giúp tôi trưởng thành như hôm nay.
-
Bác Vóc: Chủ trọ đã cho tôi 4 năm yên ổn, không phải chuyển chỗ.
-
Mr. Toàn photocopy: Người đã in mọi tài liệu cho tôi, từ giấy tờ nhỏ nhất đến khóa luận.
-
Cô Nhung Cute: Làm việc cùng cô là một điều tuyệt vời.
-
ChatGPT: “Chiến thần” viết luận, code, fix bug và trả lời mọi thắc mắc của tôi suốt những năm tháng qua.
Khép lại và bắt đầu
Đêm mưa ngày 14/08, khi chỉ còn chưa đầy 2 ngày nữa là đến lễ tốt nghiệp (16/08/2025), tôi ngồi viết lại những dòng này. Mọi cảm xúc ùa về: biết ơn, trân trọng, yêu thương, và cả chút nuối tiếc. Quá khứ đang dần khép lại, để tôi bước tiếp vào một hành trình mới – nơi tôi sẽ mang theo tất cả ký ức của 4 năm rực rỡ này.

